Thoughts on bright and colorful papers series (2017)
Wistful in appearance, these five paintings by Nguyễn Kim Tố Lan nevertheless belie existentialist contemplations and psycho-geographic intentions revolving around the reclaiming of spaces. The common thread throughout the works is a network of steel-wired barriers, separating the landscape from the viewer, who looks, but does not experience. The combination of colour-paper and monochromatic ink creates dream-like sceneries, where the barriers appear to be dissolving away.
Wistful in appearance, these five paintings by Nguyễn Kim Tố Lan nevertheless belie existentialist contemplations and psycho-geographic intentions revolving around the reclaiming of spaces. The common thread throughout the works is a network of steel-wired barriers, separating the landscape from the viewer, who looks, but does not experience. The combination of colour-paper and monochromatic ink creates dream-like sceneries, where the barriers appear to be dissolving away.
"Don't be sad, superman!"(in collaboration with Nguyen Duc Dat)
A permanent fixture of Cu Ru (Sao La’s shared studio space which also doubles as a bar in the evening) and originally made by Nguyễn Đức Đạt to be exhibited at the collective’s Art Walk series of events in 2015, for NGUCHONOBAY the tin-foiled and mirroring ‘Superman’ sculpture has a new friend in the form of a foam lady sculpture. It is the contrast between the act committed by the pair and the seriousness of the gallery’s office corner (with the sculptures being positioned in front of the latter) that highlights most clearly the playful site-specificity running through the exhibition.
|
"Từ cái artwalk đầu tiên (2015), anh Đạt tính làm một hình nhân bằng người thật tự cầm xẻng đào đất chôn mình, thế nên ảnh mới làm cái dáng lom khom ấy, ý thì nghe u ám vậy mà anh Đạt hiếm khi làm cái gì mà thoạt nhìn khiến cho người ta buồn (chị thấy vậy :)) nên chắc vậy mà ảnh dán gương như kiểu disco man, vửa chiếu vừa chíu vừa soi gì đó.. Sau rồi trong art walk, ảnh cũng có tranh và xếp đặt và bận tổ chức này nọ, nên ảnh chỉ hoàn thành con disco man chứ ko chính thức bày. Vì nó lấp lánh và đầu có tia lade nên tụi này có khiêng nó qua triển lãm lúc đó ở Lê Công Kiều đứng dựa tường giúp vui .. À, lúc khiêng từ x qua le cong kiều tụi này có quay video lại nữa, rồi lúc nghỉ mệt ăn chè với anh disco đó cũng có quay nữa..., rồi suốt năm ngoái thì anh chàng disco nằm ngồi các kiểu trong x, "tham gia" thầm lặng vào tất cả các hoạt động của mọi người ở Cù Rú. Cho nên, khi làm triển lãm Cù Rú thì mình thấy đương nhiên là ko thể thiếu nhân vật này, ko thể bỏ rơi ảnh được. Mà khi cho ảnh đi chơi ba tuần ở gallery thì mình nghĩ đến một hình ảnh vui vui buồn cười / tâm trạng khác (tuy là tạm thời) cho anh chàng sầu muộn này, nên thay vì cái dáng cầm xẻng tự chôn thì cho đứng lên chút chút, để vui chơi với cô gái xốp cho đỡ buồn . Cô này mình làm bằng xốp cho nhẹ, đó cũng là loại vật liệu hay dùng để làm mấy tượng ngắn hạn, theo thời vụ như là trang trí nô en- tết,.. Tụi này dùng sáp nến đèn cầy có pha màu để phủ bề mặt cho đẹp, và pha thêm hương liệu là mùi nước hoa (loại thông dụng trong mấy cái nhà nghỉ đó . Và tụi này chọn cách dùng cây chống đỡ kiểu nào đó, miễn cho 2 đứa nó đứng được.Mà kiểu 2 đứa nó với nhau ngày ngày đứng trước bàn làm việc trong 1 gallery nghiêm túc thì mình thấy cũng hài hước. Mà siêu nhân thì hình như ko biết buồn hay là siêu nhân thì cũng có tâm sự riêng, hoặc là người ta chỉ siêu nhân hóa cá nhân lên thôi..." |